mǎn tíng fāng
满庭芳
yān suǒ zhǎng dī, yún héng gū yǔ, duàn qiáo liú shuǐ róng róng.
烟锁长堤,云横孤屿,断桥流水溶溶。
píng lán níng wàng, yuǎn mù sòng zhēng hóng.
凭阑凝望,远目送征鸿。
táo yè xī biān jiù shì, rú chūn mèng huí shǒu wú zōng.
桃叶溪边旧事,如春梦、回首无踪。
nán wàng chù, zǐ wēi huā xià, qīng yè yī zūn tóng.
难忘处,紫薇花下,清夜一尊同。
dōng chéng, xié shǒu dì, xún fāng xuǎn shèng, shǎng biàn zhēn cóng.
东城,携手地,寻芳选胜,赏遍珍丛。
niàn zǐ xiāo shēng què, yàn zi lóu kōng.
念紫箫声阕,燕子楼空。
hǎo shì lú láng wèi lǎo, jiā qī zài duān yǒu xiāng féng.
好是卢郎未老,佳期在、端有相逢。
chóng chóng hèn, liáo píng hóng yè, hé lèi jì xī fēng.
重重恨,聊凭红叶,和泪寄西风。
“断桥流水溶溶”出自宋代蔡伸的《满庭芳》,诗句共6个字,诗句拼音为:duàn qiáo liú shuǐ róng róng,诗句平仄:仄平平仄平平。