yōu hàn
忧旱
tián pǔ rú fán mù yè huáng, huǒ lún cóng zǎo chū fú sāng.
田圃如燔木叶黄,火轮从早出扶桑。
zhù guān zuì yǐ móu tāng dé, gèng yuàn qiú yán jǔ hàn zhāng.
伫观罪已侔汤德,更愿求言举汉章。
yuān sǐ qǐ néng wú xiào fù, dāng pēng yīng fù yǒu hóng yáng.
冤死岂能无孝妇,当烹应复有弘羊。
kě lián yě lǎo tūn shēng kū, cǐ yì hé yóu dá shàng cāng.
可怜野老吞声哭,此意何由达上苍。
“可怜野老吞声哭”出自宋代李吕的《忧旱》,诗句共7个字,诗句拼音为:kě lián yě lǎo tūn shēng kū,诗句平仄:仄平仄仄平平平。